Có nỗi nhớ nào như nỗi nhớ Hồ gươm
Từng sóng nước cũng làm ta xao xuyến
Bóng Tháp Rùa lung linh ẩn hiện
Bên đài hình Tháp bút vươn cao
Đền Ngọc Sơn dẫn lối ta vào
Hưng Đạo Vương một thời chinh chiến
Quanh bờ hồ bao lùm cây xanh biếc
Gạo cao niên vẫn tọa lạc bên hồ
Bao người xa vạn dặm mong chờ
Được thả gót bên hồ thơ mộng...
Mùa hè đến những chùm hoa phượng
lá xanh rờn và hoa đỏ thắm non sông...
Tà áo dài lả lướt bóng mai hồng
Bỗng phảng phất mùi hương xa thẳm
Bốn ngàn năm Hồ Gươm xanh thắm
Kiếm trả rồi hoa lá mãi thắm xanh
Ôi! Nỗi nhớ...
Thấy sao ! Thật ngọt lành ...
Hà nội 1 .8 . 2021
0 nhận xét:
Đăng nhận xét